Có những điều ta không nghĩ mình cần, cho đến khi chạm tay vào nó.
Tớ không phải kiểu người mơ mộng về đám cưới từ bé. Khi bước vào tiệm váy, tớ nghĩ mình biết rõ điều mình muốn: một chiếc váy đơn giản, không quá phô trương, không chạy theo xu hướng – chỉ cần phù hợp với tớ là đủ.
Nhưng rồi...tớ đã thử hơn 10 chiếc váy. Nói thật, tớ thấy chiếc nào cũng đẹp, cũng lộng lẫy, nhưng dường như vẫn chưa có cái nào thật sự thuộc về tớ.
Dần dần, sự hào hứng bắt đầu nhường chỗ cho lo lắng. Có lẽ tớ đã quá kỳ vọng vào một chiếc váy hoàn hảo? Hay tớ thực sự không thuộc về bất kỳ chiếc váy nào ở đây?
Nhưng rồi vô tình tớ nhìn thấy nó - váy cưới công chúa.
Tớ từng nghĩ váy công chúa chỉ dành cho những cô gái thích sự xa hoa, lộng lẫy - những người thật sự là "công chúa".
Nhưng khi khoác lên chiếc váy này, tớ nhận ra mình đã nhầm.
Nó vẫn là dáng công chúa đấy, nhưng lại không hề phô trương. Lớp ren tinh tế, đường nét mềm mại, đủ để tớ cảm thấy mình đặc biệt mà không lạc lõng.
Tớ xoay nhẹ một vòng, lớp váy khẽ lay động, giống như một lời thủ thỉ dịu dàng.
Khoảnh khắc đó, tớ bỗng thấy tim mình chậm lại một nhịp.
Cùng lúc ấy, anh bước vào.
Người đàn ông đó nhìn tớ, không nói gì, chỉ mỉm cười – cái kiểu cười mà tớ biết rõ, cái kiểu cười chỉ dành cho tớ trong những khoảnh khắc đặc biệt. Và tớ biết...mình đã tìm thấy chiếc váy của mình.
Vậy đó, váy cưới chưa bao giờ là thứ làm nên cô dâu, mà chỉ có khoảnh khắc, cảm xúc và người đồng hành bên cạnh mới thực sự tạo nên điều đặc biệt cho chúng ta.
Nên là, tớ hy vọng trong tương lai, cậu sẽ không cô đơn trong khoảnh khắc ấy, tại vì nó thiêng liêng lắm!
Chỉ cần có nhau - Vũ Cát Tường